Hình ảnh một đứa trẻ tự ký hay đánh bạn ở lớp luôn là một tình huống khó xử và đau lòng đối với bất kỳ giáo viên hay phụ huynh nào. Khi đứa trẻ đó là một em bé trong phổ tự kỷ, vấn đề không chỉ dừng lại ở hành vi, mà còn là một lời kêu gọi sâu sắc về sự thấu hiểu, kiên nhẫn và một phương pháp tiếp cận đúng đắn. Việc xử lý hành vi này đòi hỏi một lộ trình đa diện, kết hợp giữa sự can thiệp tức thời, các chiến lược phòng ngừa lâu dài và sự hợp tác chặt chẽ giữa gia đình và nhà trường. Cùng Trường Mầm non Ước Mơ tìm hiểu cách xử lý khi gặp trường hợp này như thế nào nhé!
Nội dung bài viết
Tại Sao Trẻ Tự Kỷ Lại Có Hành Vi Đánh Bạn?
Trước khi tìm kiếm giải pháp, điều cốt lõi là phải hiểu được gốc rễ của hành vi. Đối với trẻ tự kỷ, hành vi đánh bạn thường không xuất phát từ ác ý hay mong muốn làm hại người khác. Nó thường là một hình thức giao tiếp, một phản ứng trước những khó khăn mà các em đang phải đối mặt.
- Rào cản trong giao tiếp: Nhiều trẻ tự kỷ gặp khó khăn trong việc sử dụng ngôn ngữ nói hoặc hiểu các tín hiệu giao tiếp phi ngôn ngữ. Khi không thể diễn đạt nhu cầu, sự khó chịu, hay mong muốn của mình bằng lời, các em có thể dùng đến hành động thể chất như một cách thức giao tiếp cuối cùng. Một cú đẩy hay một cái đánh có thể mang ý nghĩa “Tôi muốn món đồ chơi đó,” “Hãy ra khỏi không gian của tôi,” hoặc “Tôi đang cảm thấy quá tải.”
- Quá tải giác quan: Lớp học là một môi trường đầy ắp các kích thích giác quan: ánh sáng đèn huỳnh quang, tiếng ồn từ bạn bè, mùi thức ăn, sự va chạm cơ thể. Đối với trẻ tự kỷ, những kích thích này có thể trở nên quá sức chịu đựng, dẫn đến tình trạng quá tải giác quan. Khi đó, hành vi hung hăng có thể là một phản xạ bột phát để tự vệ hoặc cố gắng thoát khỏi môi trường gây choáng ngợp.
- Khó khăn trong việc điều chỉnh cảm xúc: Trẻ tự kỷ thường gặp khó khăn trong việc nhận biết, thấu hiểu và điều chỉnh cảm xúc của chính mình. Sự thất vọng, lo lắng, hay tức giận có thể dâng lên nhanh chóng mà không có khả năng kiểm soát, và hành động đánh bạn trở thành một cách để giải tỏa những cảm xúc mãnh liệt đó.
- Không thấu hiểu các quy tắc xã hội: Các quy tắc xã hội ngầm định về không gian cá nhân, sự chia sẻ, hay cách tương tác phù hợp thường là một thách thức lớn đối với trẻ tự kỷ. Các em có thể không hiểu rằng hành động của mình gây đau đớn hoặc làm bạn buồn.

Lộ Trình Can Thiệp: Một Phương Pháp Tiếp Cận Đa Diện
Việc xử lý hành vi đánh bạn ở trẻ tự kỷ không phải là một giải pháp đơn lẻ mà là một quá trình liên tục, đòi hỏi sự phối hợp nhịp nhàng ở nhiều giai đoạn: trước, trong và sau khi hành vi xảy ra.
1. Trước Khi Hành Vi Xảy Ra: Các Biện Pháp Phòng Ngừa Chủ Động
Đây là giai đoạn quan trọng nhất, tập trung vào việc tạo ra một môi trường an toàn, dễ đoán và hỗ trợ để giảm thiểu khả năng hành vi tiêu cực bộc phát.
- Xây dựng một môi trường có cấu trúc: Trẻ tự kỷ phát triển tốt trong môi trường có trật tự và dễ đoán định. Một thời gian biểu bằng hình ảnh rõ ràng, trình bày các hoạt động trong ngày (ví dụ: Chơi tự do -> Học bài -> Ăn nhẹ -> Ra sân chơi) sẽ giúp trẻ biết điều gì sắp xảy ra, từ đó giảm bớt lo lắng và sự không chắc chắn.
- Tạo “Góc An Toàn”: Thiết lập một không gian yên tĩnh trong lớp học, với gối mềm, sách hoặc đồ chơi giác quan mà trẻ yêu thích. Hướng dẫn trẻ rằng đây là nơi an toàn mà con có thể đến khi cảm thấy căng thẳng hoặc quá tải, thay vì bộc phát hành vi.
- Dạy kỹ năng xã hội và giao tiếp thay thế: Đây là can thiệp nền tảng. Thay vì chỉ ngăn chặn hành vi đánh, chúng ta cần trang bị cho trẻ những công cụ tích cực hơn.
- Sử dụng “Câu chuyện xã hội” (Social Stories): Viết những câu chuyện ngắn, đơn giản kèm hình ảnh để giải thích các tình huống xã hội cụ thể, ví dụ như “Khi muốn chơi đồ chơi của bạn, con sẽ nói ‘cho tớ mượn’ hoặc chỉ tay vào đồ chơi và đợi bạn đưa.”
- Hệ thống trao đổi hình ảnh (PECS): Đối với trẻ gặp khó khăn về ngôn ngữ, hệ thống này cho phép trẻ sử dụng hình ảnh để thể hiện nhu cầu của mình (ví dụ: đưa thẻ hình “nghỉ ngơi” cho giáo viên).
- Dạy cách nhận biết và gọi tên cảm xúc: Sử dụng thẻ hình cảm xúc (vui, buồn, giận) để giúp trẻ nhận biết và diễn đạt cảm xúc của mình bằng cách chỉ vào hình ảnh tương ứng.
- Phân tích hành vi ứng dụng (ABA – Applied Behavior Analysis): Ghi chép lại các tình huống dẫn đến hành vi đánh bạn (Ai? Ở đâu? Khi nào? Điều gì xảy ra ngay trước và ngay sau đó?). Việc này giúp xác định nguyên nhân sâu xa (antecedent) và yếu tố củng cố (consequence) hành vi, từ đó xây dựng kế hoạch can thiệp phù hợp.

2. Trong Khi Hành Vi Xảy Ra: Can Thiệp Tức Thì và An Toàn
Khi hành vi đánh bạn xảy ra, ưu tiên hàng đầu là đảm bảo an toàn cho tất cả trẻ em.
- Giữ bình tĩnh: Phản ứng một cách hoảng hốt hoặc tức giận có thể làm tình hình leo thang. Hãy giữ giọng nói trầm, nhẹ nhàng và thái độ bình tĩnh.
- Can thiệp một cách an toàn: Nhanh chóng và nhẹ nhàng tách trẻ ra khỏi bạn. Có thể dùng một câu lệnh đơn giản, rõ ràng như “Dừng tay lại.” Tránh la mắng hoặc sử dụng vũ lực.
- Đảm bảo an toàn cho bạn bị đánh: Chuyển sự chú ý ngay lập tức đến đứa trẻ bị đau, an ủi và kiểm tra xem em có ổn không. Điều này cho trẻ tự kỷ thấy rằng hành vi của mình gây ra hậu quả trực tiếp và sự quan tâm sẽ hướng về phía nạn nhân.
- Đưa trẻ đến “Góc An Toàn”: Hướng dẫn trẻ đến không gian yên tĩnh đã được chuẩn bị trước để giúp con lấy lại bình tĩnh.
3. Sau Khi Hành Vi Xảy Ra: Dạy và Học
Khi tất cả đã bình tĩnh trở lại, đây là thời điểm để biến sự cố thành một cơ hội học hỏi.
- Trò chuyện với trẻ: Sử dụng ngôn ngữ đơn giản, trực quan. Quay lại “Câu chuyện xã hội” hoặc thẻ hình cảm xúc để giúp trẻ hiểu. “Con đã đánh bạn vì con muốn chiếc ô tô. Đánh làm bạn đau. Lần sau, con có thể đưa cho cô thẻ hình chiếc ô tô.”
- Thực hành các hành vi thay thế: Cùng trẻ đóng vai tình huống vừa xảy ra, nhưng lần này thực hành cách giải quyết tích cực đã được học.
- Không trừng phạt, mà là hậu quả logic: Thay vì các hình phạt mang tính răn đe (như úp mặt vào tường), hãy áp dụng hậu quả có liên quan trực tiếp. Ví dụ, nếu trẻ đánh bạn để giành đồ chơi, trẻ có thể sẽ phải tạm dừng chơi với món đồ đó trong một khoảng thời gian ngắn.
Vai Trò Sống Còn Của Sự Hợp Tác Giữa Gia Đình, Nhà Trường và Chuyên Gia

Không một giáo viên hay phụ huynh nào có thể đơn độc trên hành trình này. Một chiến lược thành công đòi hỏi một cây cầu vững chắc của sự giao tiếp và hợp tác.
- Sổ liên lạc hàng ngày: Một cuốn sổ nhỏ ghi lại những sự kiện nổi bật trong ngày của trẻ ở trường và ở nhà giúp cả hai bên nắm bắt được tâm trạng, các yếu tố gây căng thẳng và những tiến bộ của trẻ.
- Các cuộc họp định kỳ: Gia đình, giáo viên, và các chuyên gia (chuyên gia tâm lý, chuyên gia can thiệp hành vi) cần ngồi lại với nhau để thống nhất về mục tiêu và các chiến lược can thiệp. Sự nhất quán trong cách tiếp cận giữa nhà và trường là yếu tố then chốt.
- Chia sẻ kiến thức: Phụ huynh là chuyên gia về con mình, họ hiểu những gì làm con vui, buồn, hay căng thẳng. Giáo viên là chuyên gia về môi trường lớp học và tương tác nhóm. Việc chia sẻ những kiến thức này sẽ tạo ra một kế hoạch hỗ trợ toàn diện và hiệu quả nhất.
Kết Luận
Hành trình hỗ trợ một đứa trẻ tự kỷ hay đánh bạn ở lớp không phải là một con đường thẳng tắp. Nó đầy rẫy những thử thách nhưng cũng tràn ngập những cơ hội để chúng ta thực hành lòng trắc ẩn, sự kiên nhẫn và sáng tạo. Bằng cách nhìn sâu hơn vào hành vi để thấu hiểu nguyên nhân, áp dụng các chiến lược phòng ngừa chủ động, can thiệp một cách an toàn và nhất quán, đồng thời xây dựng một mạng lưới hỗ trợ chặt chẽ, chúng ta không chỉ giúp trẻ chấm dứt một hành vi tiêu cực. Quan trọng hơn, chúng ta đang trao cho trẻ những công cụ để giao tiếp, để điều hòa cảm xúc, và để hòa nhập với thế giới xung quanh một cách thành công và hạnh phúc hơn. Đó mới chính là mục tiêu cuối cùng và ý nghĩa nhất.